Không cần nói nhiều, tôi thấy đây là điều tốt nhất tôi làm được khi thử dựng cái blog này lên. Tôi muốn chuyển lâu rồi. Thử nghĩ xem, mỗi tháng tôi mất những $10. Vâng, chính xác là $10 để duy trì cái VPS. Nhưng trong thời buổi vật giá leo thang thế này, tôi không nỡ lòng nào để tiền cụ Hồ trong túi tôi chuyển thành ngoại tệ rồi chảy vào túi tụi tư bản nước ngoài được. Như vậy không văn minh, xin thưa là không hề văn minh tý nào. “Của một đồng, công một nén”, bạn nghĩ bạn quăng ra $10 và blog cứ tự thế nó chạy. Không đời nào như thế. Bạn chỉ có chỗ để dựng OS lên thôi. Phải cài hệ điều hành, cấu hình firewall, nginx, wordpress, database, tối ưu html, css để blog lên pagespeed insights của google nó nhanh một chút. Sau đó thì phải cài công cụ hỗ trợ SEO cho blog, cấu hình các kiểu. Nhìn chung là rất mất thời gian. Tất cả điều đó chỉ để thỏa mãn cái đam mê thích viết một cái gì đó của cá nhân tôi. Tôi thấy như vậy thật không đáng.
Sau một đêm vỡ mộng với cái bug openjpeg2000 chưa kịp submit lấy số má. Tôi buồn. Đúng là phải buồn rồi vì tôi theo dõi cái openjpeg2000 đã hơn năm nay nhưng giờ tôi mới thấy một lỗi decompress mà crash. Cái lỗi compress thành openjpeg2000 từ các định dạng khác nhưng crash thì tôi có nhiều, nhưng để làm gì đâu. Mấy lỗi đó đâu có dùng được và lại mất thời gian không đâu.
Tôi quyết định phải tiết kiệm $10 của tôi bằng mọi giá và thậm chí cái blog mới này còn tốt hơn tôi mong đợi nữa. Nó nhanh, nó tiện và quan trọng là nó miễn phí. Giờ tôi chỉ còn đau đầu mỗi một điều: Tôi thích tên miền này nhưng tôi không muốn trả phí nữa, thì phải làm sao?
“Tháng tám mùa Thu, lá khởi vàng chưa nhỉ.
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm.
Có phải em là mùa Thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm”